Chủ Nhật, 18 tháng 12, 2011

thương lắm Cửa Tùng

thương lắm Cửa Tùng



Sáng nay tôi thức dậy tìm đọc bài viết của các anh Phan Văn Quang, Xuân Lợi, Mai Thanh Tịnh, trong se lạnh hiu hiu của buổi chớm đông, tự nhiên nhớ quê xa tới chạnh lòng. Lại nhớ hôm cùng các anh Phan Văn Quang, Văn Hùng, Xuân Lợi từ Đông Hà đi thăm Gio Linh, cầu Hiền Lương, Cửa Tùng, Cửa Việt, rồi đêm ấy ngồi bên bờ sông Hiếu, có thêm Thanh Tịnh, Việt Anh... nỗi nhớ quê xứ càng cồn lên da diết. Nhớ và buồn nên tôi viết bài thơ nhỏ về Cửa Tùng, gởi tặng bạn bè và Cửa Tùng Dấu Yêu.


THƯƠNG LẮM CỬA TÙNG
Hồ Tĩnh Tâm



Mới gặp đó đã nhớ về biển sóng
Cửa Tùng ơi nỗi nhớ gọi hằng đêm
Thổn thức sương rơi từng giọt bên thềm
Bờ cát trắng đến nghẹn ngào thao thức
Cánh đồng sao gieo căng vồng lồng ngực
Gió hàng dương thao thiết gọi ta về



Cửa Tùng Cửa Tùng khát vọng đam mê
Cửa sóng mở bình minh ra biển rộng
Thuyền đánh cá neo những chiều gió lộng
Chặt vòng tay thương nhớ Cửa Tùng ơi
Dẫu đi đâu dù cuối đất cùng trời
Sao quên được Nữ Hoàng miền cát trắng
Miền quê ngoại trưa hè chang chang nắng
Mà biển xanh thao thiết gọi tên nhau
Về với quê hương chờm chợp bóng hàng cau
Mái nhà tranh nép mình trong nỗi đợi
Bờ cát mịn uốn cung đàn vời vợi
Bãi đá lô xô vọng tiếng sóng bao đời

Cửa Tùng mình ơi đi lộng đi khơi
Đi không hết lòng nhau về Cửa Tùng neo đậu
Cá trích cá mòi cá theo người hồn hậu
Đòn gánh oằn vai lưng áo đẫm mồ hôi
Sóng vỗ Cửa Tùng chen trong tiếng đưa nôi
Chúng mình lớn lên cùng ớt cay muối mặn
Muôn nẻo đường làng bước dài bước ngắn
Bước tìm nhau thương lắm Cửa Tùng ơi

Có bao giờ nguôi nhớ nắng hàng khơi
Thao thiết với Cửa Tùng chỉ một lời em nói
Biển thì xanh trời thì cao vòi vọi
Nhưng Cửa Tùng chỉ có một mà thôi



HTT

Không có nhận xét nào: