Thứ Năm, 1 tháng 9, 2011





gió và gió và bời bời trận gió
tóc em bay cháy đỏ cả trưa vàng
Dzu




Gió

Hồ Tĩnh Tâm




Trên đỉnh gió

Rờm rợp cao nguyên cỏ vàng tóc rối

Em và tôi trong thế giới thần tiên

Thế giới đam mê thế giới dịu hiền

Thế giới chao nghiêng dẫn vào tội lỗi

Mịn mượt đồi trăng quỳ chân sám hối

Hương cỏ vàng hương cỏ vàng xốn xang



Bềnh bồng ru nhau lời gió đa mang

Mắt biếc làm chi còn thêm môi mọng

Cỏ vàng duềnh lên nắng ngờm ngợp sóng

Ngực thu trần gieo sức gió mơn căng



Cởi lòng ra cuồn cuộn lướt băng băng

Dâng sức lửa cùng em mùa hoa cỏ

Gió gọi gió cao nguyên lồng lộng gió

Tuột cả đất trời vào thung lũng xanh non



Bài thơ trao nhau duyên phận vuông tròn

Gió và Cỏ trong lòng ta thổi mãi

Vọng tàn thu chợt biết mình vụng dại

Em trẻ trung như khúc hát gọi rằm

Dịu dàng dịu dàng dịu dàng xa xăm

Mà cột chặt đến nghẹn ngào bật khóc

Này vòng tay, này bờ vai, suối tóc

Ta biết gió rùng mình phiêu bạt tím trời xa



HTT