Thứ Sáu, 29 tháng 6, 2007

mùi dạ lý

Mùi dạ lý

Hồ Tĩnh Tâm


Kiệt sức trên từng trang sách đêm hôm
Tôi thiếp vào giấc chiêm bao khủng khiếp
Thấy mình bị chống lại từ những điều tốt đẹp
Mình muốn gieo vào cuộc sống của người ta.
Tại sao? Tại sao? Tôi nghĩ không ra
Chẳng lẽ những gì mình muốn dâng tim óc
Lại làm cho ai đó bực dọc!?
Nhưng ai đó chỉ là ai đó mà thôi
Sự khủng khiếp nhân lên như núi như đồi
Đó là sự lặng im của những người không bày tỏ
Một mảy may thái độ dù chỉ như sợi gió
Trước những gì họ chứng kiến
Mà cứ như điều đó chưa từng hiện diện
Nên vết rạn này cứa chảy máu tim tôi.

Quay cuồng trong cơn bão từ duy linh duy lý
Tôi đã lạc sâu vào con đường mộng mị
Cho đến khi bất chợt một làn hương
Tưởng như từ cõi thiên đường
Các thiên sứ của thiện ác gởi xuống
Bức thông điệp không rõ ràng
Về những điều không hẳn trái đất đã cưu mang
Điều đó gõ vào tôi tiếng chuông cảnh tỉnh
Rằng phải biết vượt qua mọi sự đoán định
Bởi trái đất quá chật những những địa tầng vô căn
Đúng và sai chồng chất nhọc nhằn
Đè khái niệm tốt xấu vỡ nát
Bay vào mịt mù miền không còn khái quát
Chỉ còn mình phải đối diện với chính mình
Trả lời với chính mình về kiếp chúng sinh
Đã ban cho đời mùi dạ lý.

Mồng 1 Tết Bính Tuất 2006

Không có nhận xét nào: